Thứ Sáu, 28 tháng 12, 2012

Ngày tháng cuối của tuổi học trò


Đôi khi, phải ở những giây phút cuối cùng con người ta mới cảm nhận được sự quý giá của những khoảnh khắc đã qua, mới thấu hiểu, mới ngỡ ngàng vì những điều đã đánh mất...

Có lẽ cũng chẳng còn mấy thời gian để em lắng nghe những điều cô nói, chăm chú những điều thầy giảng và vâng lời thầy cô nhiều hơn nữa.
Tuổi học trò không phải là một quãng thời gian ngắn ngủi để không cảm thấy xao xuyến, cũng không quá dài để thấy chán nản. Nó vừa đủ để những người mới đến ham mê và khám phá, để những kẻ sắp chia xa thấy luyến tiếc vô cùng .
Một ngày mùa thu nắng đẹp của 12 năm về trước, em rụt rè bước qua cánh cổng trường tiểu học, em không khóc như trong một bài hát tuổi thơ nhưng vẻ rơm rớm trên khuôn mặt bé nhỏ làm cô ôm em vào lòng và âu yếm. Cùng với niềm âu yếm và yêu thương ấy, em học được cách cộng trừ những con số khô khan, cách bay bổng với những vần thơ con chữ.
Sáng sáng đến trường với năm điều Bác Hồ dạy, chiều chiều ra về cùng “Lễ phép người trên, đi đường bên phải...”. Tuổi tiểu học gắn liền với những tâm hồn ngây thơ như thế. Cái sự ngây thơ đi cùng sự vô lo vô nghĩ. Em đi qua năm năm tiểu học và hớn hở bước vào một môi trường khác lạ rồi quên mất cô và một lời tri ân cho cô.
Bước vào cấp 2 là cả một sự trải nghiệm mới mẻ của những cô bé, cậu bé. Em bắt đầu khám phá những điều tuyệt vời của thế giới này dưới sự chỉ dạy của thầy cô. Rồi em cũng đã biết đặt những câu hỏi hóm hỉnh mà khó lòng trả lời như “ Học để làm gì?”.
Và câu trả lời xuất hiện trong một tiết học môn vật lý khi em cố gắng tìm đáp án của câu hỏi về kim chìm, tàu nổi? Em đã biết học để tiếp thu tri thức. Say sưa với những điều như thế, em biết đến nhiều hơn những gì em tưởng: đó là 18 đời Vua Hùng dựng nước.
Đó là Lý Thái Tổ rời đô về Thăng Long năm 1010, là cuộc kháng chiến trường kỳ 100 năm chống thực dân, đế quốc. Em cũng biết được rằng Việt Nam là một đất nước có khí hậu nhiệt đới gió mùa, nóng ẩm quanh năm, nằm ở vị trí Đông Nam Á. …
Say sưa cùng với những điều tuyệt vời của thế giới em chia tay với thầy cô mà cũng quên đi lời cám ơn chân thành.
Trong những năm tháng cuối cùng của tuổi học trò, những đứa trẻ con ngây thơ giờ đây đã không còn ngây thơ như ngày nào. Chúng đã lớn lên và người lớn theo một cách trẻ con đúng với câu khẩu ngữ “ Nhất quỷ, nhì ma, thứ ba học trò”.
Đó là những lần đi học muộn, trèo cổng vào trường để trốn thầy giám thị. Đó là những lần không thuộc bài với câu trả lời dành cho cô “Em xin lỗi cô, hôm qua em soạn nhầm sách vở”. Là những lần tâm hồn treo ngược cành cây cô gọi dậy trả lời mà ú ú ớ ớ.
Là một phương trình lượng giác không thuộc, là hiện tượng vật lý quên mất nguyên nhân, là phương trình phản ứng mà quên mất xúc tác, là vanh vách “ Khi ta lớn lên đất nước đã có rồi, đất nước có trong những cái ngày xửa, ngày xưa mẹ thường hay kể ….”
Với những cái sự quên nhớ, nhớ quên linh tinh như thế. Thầy cô cũng có những biện pháp khá là “ mạnh tay” để kiến thức đọng lại trong cái đầu đầy rẫy những vấn đề mông lung của chúng em.
Cuối cùng thi trong những cái đầu đầy K-biz, V-biz ấy cũng có được khá nhiều: hình lăng trụ đều là hình lăng trụ đứng có đáy là các đa giác đều, iện tượng quang điện là hiện tượng electron bị bật ra khỏi bề mặt kim loại khi có ánh sáng thích hợp chiếu vào, phản ứng oxi hóa khử là phán ứng có sự thay đổi số oxi hóa của nguyên tử trong các phân tử tham gia phản ứng và Đất nước là của Nguyễn Đình Thi chứ không phải của Nguyễn Khoa Điềm ...
Những điều như thế cứ đến, cứ đi, cứ trôi qua trong cuộc đời mỗi con người và để lại những kí ức không thể nào quên. Những khoảnh khắc ấy với mỗi người tuy khác nhau, khác nhau về vật chất, về không gian, về lối sống, suy nghĩ nhưng giống nhau, đặc biệt giống nhau về ý nghĩa và giá trị vô cùng lớn lao nó để lại trong mỗi con người .
Và trước hết những điều như thế đang được hồi tưởng bởi một cô bé sắp lớn. Cô bé đang cố gắng níu giữ lại những khoảnh khắc lớn lao như thế bằng những dòng văn vụng về của một học sinh ban tự nhiên. Dẫu biết những dòng văn có thể không xuôi, có thể sai sót nhưng... mặc kệ.
Những dòng này để cô bé nhớ hơn, yêu hơn cái thời “Áo trắng đến trường”. Để cô bé ghi dấu về những năm tháng đã qua. Để cám ơn những bậc làm thầy và chắc chắn sẽ không quên lời cám ơn một lần nữa.

Tản mạn sẻ chia cùng bạn đọc.

Bài học từ con cá


Những con cá này phải thích nghi với môi trường xung quanh. Nếu không chúng khó tồn tại...
Chuyển trường. Vậy là tất cả đều phải thay đổi. Con đường đến trường mới của tôi dài hơn. Những bài giảng mới khó hiểu hơn. Cô chủ nhiệm mới không “cưng” tôi như cô chủ nhiệm cũ. Nhất là lũ bạn mới chẳng thân thiết, hay bá vai bá cổ rủ tôi đi ăn chè , ăn kem như lũ bạn ngày xưa. Nói tóm lại là : Chán.
Hôm nay, khi cô giáo tiếng Anh yêu cầu ghép đôi để thực hành bài hội thoại thì chẳng có ai thèm ghép đôi với tôi cả. Cảm giác một mình trong khi cả lớp đã có đôi có cặp hết làm cho tôi tủi thân, chỉ muốn chạy ra khỏi lớp. Đem nỗi buồn và ấm ức to đùng ấy về kể với mẹ , mẹ chỉ mỉm cười. Lát sau, mẹ gọi tôi ra xem mẹ … làm cá.
- Con nhìn những con cá này. Chúng có gì đặc biệt không?
Tôi rất ngạc nhiên. Chúng chỉ là những con cá bình thường thôi mà, đâu có gì đáng chú ý. Như hiểu được nỗi băn khoăn của tôi, mẹ giảng giải :
- Con xem nhé, những con cá này có lớp vảy bên dưới bụng màu trắng là để cho những con cá săn mồi bên dưới khi nhìn lên dễ bị lóa, tưởng lầm với ánh nắng mặt trời. Còn lớp vảy ở lưng chúng lại sẫm , để cho những con chim bói cá nhìn từ trên xuống sẽ bị lẫn với màu xanh nước sông.
Ừ nhỉ, bây giờ tôi mới để ý đến màu vảy của những con cá này. Đúng như mẹ nói. Vảy của chúng phân thành hai màu rõ rệt. Vẫn là giọng dịu dàng, đầm ấm ấy; mẹ nói với tôi:
- Con có biết vì sao chúng lại như vậy không? Là vì những con cá này phải thích nghi với môi trường xung quanh. Nếu không thì chúng khó mà tồn tại được trong thế giới đầy nguy hiểm rình rập ấy.
Ngừng một lát, mẹ nói :
- Những con cá còn có thể thích nghi với môi trường sống của mình. Chẳng lẽ con mẹ lại không làm được, không bằng những con cá?
Đến đây thì tôi đã hiểu ý của mẹ. Không, tôi không thể nào thua những con cá được. Trường mới của tôi, dù có lạ lẫm đến mấy — nhưng nếu cố gắng thì tôi vẫn có thể hòa nhập được thôi. Mẹ hiểu được quyết tâm của tôi,nhìn sang khích lệ:
- Cố lên, con ! Mẹ tin là con làm được.                    

Cảm nhận về chùm thơ "Lục bát bốn mùa" của tác giả Việt An

                  Cảm nhận về chùm thơ "Lục bát bốn mùa" của tác giả Việt An.

Cái dào dạt của trời thu, sự bâng khuâng của lòng người hòa vào nhau, tạo nên nét mềm mại của cảnh vật, gợi cảm giác nhẹ nhàng thanh thoát, thoáng chút buồn man mác. Thời khắc của mùa Hạ trôi qua, nhường chỗ cho mùa Thu dịu nhẹ. Có một điều đặc biệt, nhưng rất chung, đó là mùa Thu trong thơ văn thường đượm buồn.


LỤC BÁT BỐN MÙA
Việt An
Xuân
Xuân về khẽ chạm làn môi
Áo sương lãng đãng buông lơi vai trần
Mưa như bụi ngọc trong ngần
Vườn xưa Đào nở, trước sân Mai vàng.
Hạ
Tháng năm phượng cháy đỏ trời
Gió như ai quạt làm rơi than hồng
Ve ru giấc hạ say nồng
Cánh diều bay giữa mênh mông nắng ngời.
Thu
Hạ đi vắng tiếng ve sầu
Thu về trước ngõ qua cầu Heo may
Lần tìm hơi ấm bàn tay
Khép tà áo mỏng, đón ngày thu sang.
Đông
Mưa phùn, gió bấc- Mùa đông
Đêm dài giá rét, ngày không mặt trời
Cành gầy treo giọt sương rơi
Hẹn ngày lộc thắm- biếc ngời sắc xuân.

Bức tranh bốn mùa vốn là đề tài quen thuộc trong thơ ca. Mùa Thu được biết đến là mùa của lá vàng bay, mùa Hạ với tiếng ve ngân. Mùa Đông cây trơ cành, trụi lá... Mùa Xuân đến, vạn vật thay áo mới, cây cối đâm chồi nẩy lộc, trăm hoa khoe sắc. Đó quy luật tất yếu của tự nhiên, mà sao cứ làm vấn vương lòng người. Vẫn theo quy luật liên hoàn của thời gian, không gian nhưng chùm thơ "Lục bát bốn mùa" của tác giả Việt An, đã để lại trong lòng bạn đọc những ấn tượng khó quên.
Mùa xuân thường gợi cho ta nghĩ đến tuổi trẻ, đến vẻ đẹp đầy sức sống của con người và đất trời. Cảnh mùa Xuân trong thơ Việt An đầy quyến rũ. Tác giả cảm nhận được bước đi của thời gian. Xuân về nhẹ nhàng, say đắm như nụ hôn của thiếu nữ - "khẽ chạm làn môi". Bài thơ như một cung đàn trong trẻo, đằm thắm, thiết tha với bao cảm xúc:
"Xuân về khẽ chạm làn môi
Áo sương lãng đãng buông lơi vai trần
Mưa như bụi ngọc trong ngần
Vườn xưa Đào nở, trước sân Mai vàng."
Một sớm xuân lãng đãng, cảnh vật được bao phủ trong lớp sương mờ. Sương phủ trắng trên đôi vai người thiếu nữ! Từ láy "lãng đãng" có giá trị tạo hình sâu sắc, cộng hưởng với những hình ảnh gợi cảm ("Áo sương lãng đãng buông lơi vai trần", "Mưa như bụi ngọc") đã khắc họa cảnh mùa xuân tràn đầy nhựa sống và không kém phần lãng mạn. Không gian xuân bừng sáng, lung linh trong sự hài hòa của sắc màu: sắc vàng của hoa mai, sắc hồng đỏ thắm, tinh khôi của những cành đào, sắc ngọc lung linh của những hạt mưa Xuân.
Nếu sắc màu làm bừng sáng bức tranh xuân thì "sức nóng" là sự lan tỏa làm nên bức tranh mùa Hạ. Không gian Hạ được phác họa rõ nét hơn trong sắc đỏ của hoa phượng, âm thanh của tiếng ve, sự dập dìu của cánh diều... Những hình ảnh có sức gợi tả, gợi cảm, đưa người đọc về miền kí ức tuổi thơ ngọt ngào, thân thương:
"Tháng năm phượng cháy đỏ trời
Gió như ai quạt làm rơi than hồng
Ve ru giấc hạ say nồng
Cánh diều bay giữa mênh mông nắng ngời."
Cái hay ở bài thơ này là ở những hình ảnh lôi cuốn, giàu chất gợi tả. Ve được nhân hoá "Ve ru giấc hạ say nồng". Hình ảnh "cánh diều" làm không gian thơ trở nên lãng mạn và mở rộng mênh mông, bát ngát. Cánh diều bay giữa bầu trời trong sắc nắng rực rỡ của mùa hè, gợi sự thanh bình, êm ả. Chỉ vài nét chấm phá, tác giả đã vẽ nên một bức tranh thiên nhiên mùa Hạ đầy ấn tượng.
Tác giả đã khéo léo vận dụng thành công đặc trưng tái hiện không gian vô cực của thi ca; gói trọn bốn mùa Xuân - Hạ - Thu - Đông trong những sắc màu hài hòa, tươi mới. Mùa Thu trong thơ Việt An có nét mềm mại, dịu dàng. Tất cả đường nét, hình ảnh, màu sắc tương giao với nhau tạo nên một mùa Thu bàng bạc trong không gian Thu, làm say đắm lòng người. Mùa Thu còn được tác giả cảm nhận bằng sự giao cảm giữa tâm hồn và thiên nhiên:
"Hạ đi vắng tiếng ve sầu
Thu về trước ngõ qua cầu Heo may
Lần tìm hơi ấm bàn tay
Khép tà áo mỏng, đón ngày thu sang."
Cái dào dạt của trời thu, sự bâng khuâng của lòng người hòa vào nhau, tạo nên nét mềm mại của cảnh vật, gợi cảm giác nhẹ nhàng thanh thoát, thoáng chút buồn man mác. Thời khắc của mùa Hạ trôi qua, nhường chỗ cho mùa Thu dịu nhẹ. Có một điều đặc biệt, nhưng rất chung, đó là mùa Thu trong thơ văn thường đượm buồn. Nét buồn này vương lại trong thi ca:
                                                    “Mùa Thu đi qua còn để lại
                                                     Một ít vàng trong lá trong cây
                                                     Một ít buồn trong gió trong mây”
                                                                                     (Tế Hanh)
Nhà thơ Tế Hanh trong buổi chiều thu, đã có những cảm nhận như thế về mùa Thu- mùa gợi sầu, gợi nhớ. Nỗi buồn ấy dường như cũng là tâm trạng phổ quát của mỗi chúng ta, mỗi khi gió heo may chớm lạnh, lá vàng chao nghiêng, sương thu giăng mắc... Cái se lạnh của hơi thu khiến con người như muốn xích lại gần nhau:
"Lần tìm hơi ấm bàn tay
Khép tà áo mỏng đón ngày thu sang"
Hình ảnh thơ gợi nên một cảm giác mơ hồ, xa vắng khiến lòng ta nao nao, bâng khuâng, nhớ tiếc… Mùa thu trong thơ của Việt An không có lá vàng rơi: "Lá vàng trước gió khẽ đưa vèo"(Nguyễn Khuyến); hay: "Con nai vàng ngơ ngác/ Đạp lên lá vàng khô”(Lưu Trọng Lư)
Mùa thu trong thơ Việt An có cái se lạnh của gió heo may, thấp thoáng dáng vẻ kín đáo, dịu dàng của thiếu nữ trong hình ảnh "khép tà áo mỏng". Chỉ có thế thôi mà bức tranh mùa Thu hiện lên với những rung động xôn xao, cảm xúc tinh tế trước đổi thay, luân chuyển của đất trời và sự sống.
Vạn vật vần xoay, Thu qua - Đông đến. Đông mang theo cái lạnh của mưa phùn, gió bấc. Trong bức tranh mùa Đông, cảnh vật vẫn êm đềm nhưng gợn buồn. In trên nền cảnh lạnh lẽo của mùa Đông là hình ảnh cành cây khẳng khiu, khô gầy: 
                                             "Mưa phùn, gió bấc- Mùa đông
                                         Đêm dài giá rét, ngày không mặt trời
                                              Cành gầy treo giọt sương rơi"
Nhưng trong cảnh buốt giá ấy, một nét xuân hé nụ, tươi rói, làm ấm áp lòng người:   
                                        “Hẹn ngày lộc thắm - biếc ngời sắc xuân"
Tác giả sử dụng động từ "hẹn" ở dòng thơ cuối trong tâm trạng háo hức, đợi chờ ngày xuân sắc thắm. Hình ảnh “lộc thắm biếc ngời sắc xuân” ngời sáng một niềm tin, một tình yêu, một sự gắn kết giữa con người và thiên nhiên. Nét son của chùm thơ "Lục bát bốn mùa" của Việt An chính là sự gắn kết giữa dòng thơ đầu trong bài thơ "Xuân" ("Xuân về khẽ chạm làn môi") với dòng thơ cuối trong bài thơ mùa "Đông" ("Hẹn ngày lộc thắm biếc ngời sắc xuân"). Đó không chỉ là quy luật của vũ trụ với sự luân chuyển bốn mùa Xuân - Hạ - Thu - Đông mà chính là tình yêu cuộc sống, là cái nhìn lạc quan của tác giả... Trong cảnh "mưa phùn gió bấc" của mùa Đông, vẫn nhìn thấy cảnh ngày "lộc thắm biếc ngời sắc xuân".
Điểm nhấn về mặt nghệ thuật của "Lục bát bốn mùa" cũng rất ấn tượng. Với thể thơ Lục bát - thể thơ truyền thống của dân tộc- tác giả không chỉ vẽ nên bức tranh Mùa, mà còn gửi gắm tình yêu, sự giao cảm, giao hòa giữa con người với thiên nhiên. Nhà thơ đã vận dụng tinh tế các thủ pháp tu từ: biện pháp so sánh: "Mưa như bụi ngọc trong ngần" hay "Gió như ai quạt làm rơi than hồng"; biện pháp nhân hoá: "Áo sương lãng đãng buông lơi vai trần", "Ve ru giấc hạ say nồng"... tạo nên nét đặc sắc, hấp dẫn người đọc. Cảnh vật cân xứng, hài hoà, rõ nét, gam màu nhẹ nhàng, hoà hợp… tạo cảm xúc thơ mộng, bình yên. "Lục bát bốn mùa" như một bức họa đa sắc. Điều đáng chú ý ở thơ Việt An là tác giả đã nắm bắt được cái "hồn" của cảnh vật để phác họa bức tranh thiên nhiên Mùa hữu tình, độc đáo và hấp dẫn.
"Lục bát bốn mùa" là tiếng nói riêng của tác giả Việt An, góp vào bức tranh chung của thi ca. Thời gian tuần tự Xuân - Hạ - Thu - Đông. Mỗi mùa đi qua trong một khoảnh khắc đáng nhớ, để lại những cảm xúc khó quên. Đó là sự bắt nhịp của thơ trong trong không gian, thời gian của thời khắc giao mùa; là tình yêu cuộc sống, yêu thiên nhiên của con người...
Hào Hiệp đã đọc,cảm nhận thấy rất hay và sẻ chia cùng bạn đọc để cùng nhau gìn giữ những giá trị tinh hoa của văn học Việt..

Vết mực - Câu chuyện làm người !

Vết mực - Câu chuyện làm người !

Tờ giấy trắng là hình ảnh rất quen thuộc để ví đời sống tinh khiết của một người. Và khi một lầm lỗi xảy ra, đó là một vết mực bôi vào tờ giấy trắng. Thế thì làm sao ta xóa vết mực đó đi? 

Ở một lớp học có câu chuyện mà chúng tôi không bao giờ quên. Hôm nay tôi xin kể lại câu chuyện đó.

Thầy giáo cầm một tờ giấy A4 trên đó có một vết mực đen. Thầy hỏi cả lớp “các em nhìn thấy gì trên tờ giấy”, cả lớp đồng thanh trả lời là "vết mực". Thầy hỏi lại, cả lớp vẫn trả lời "vết mực". Thầy lại hỏi một lần nữa, cả lớp vẫn trả lời là "vết mực". Thầy trầm ngâm một lúc nhìn tất cả lớp một lần, những đôi mắt trong sáng hồn nhiên của tuổi học trò.

Thầy bắt đầu nói “các em ạ! các em hãy coi tờ giầy nầy là cuộc đời của mỗi người. Vết mực kia là những khuyết điểm, những sai lầm chúng ta mắc phải trong cuộc sống. Còn khoảng trắng còn lại là những ưu điểm, những thành công của chúng ta trong cuộc sống. Các em ạ ! Trong cuộc sống không ai là không mắc sai lầm. Điều quan trọng là chúng ta sửa chữa sai lầm đó như thế nào. Các em đừng nhìn vào sai lầm (đặc biệt là những sai lầm trong quá khứ) của một ai đó mà đánh giá con người họ. Mà hãy nhìn vào ưu điểm của họ,  tha thứ cho những sai lầm của họ...

Tôi luôn nhớ đến câu chuyện trên.Còn các bạn nghĩ gì khi đọc câu chuyện này ?

Thứ Bảy, 15 tháng 12, 2012

GHÉ TỚI QUÊ ANH


Rất vui em ghé tới nhà
Hôm qua chuẩn bị con gà mái tơ
Cứ mong cứ đợi cứ chờ
Buồn lòng ngồi họa vần thơ giải sầu
Đường xa ghé tới Trung Mầu
Con đường đê nhỏ em đâu khó tìm
 Đồng quê ôi thật lắm chim
Chim trời cá nước em tìm chi đây
Quê anh cũng có đủ đầy
Sông quê bến nước nơi đây gió ngàn
Mừng vui em đã ghé sang
Nụ cười rạng rỡ cả làng anh vui
                            CUA ĐỒNG KINH BẮC

Thứ Sáu, 28 tháng 9, 2012

10 bài học của thành công


Thành công là thứ mà tất cả chúng ta đều muốn có. Nhưng nó không đến dễ dàng và chỉ trong một sớm một chiều. Nó đòi hỏi phải làm việc chăm chỉ, thời gian và sự kiên trì. Để thành công, hãy xem xét những bí quyết chung của những người thành đạt và học hỏi từ đó.  
10. Không nuối tiếc Tất cả chúng ta đều có những luồng suy nghĩ khác nhau trong tâm trí. Có suy nghĩ yêu cầu chúng ta phải làm việc chăm chỉ, không bao giờ bỏ cuộc và tập trung vào nhiệm vụ. Ngược lại, cũng có những ý nghĩ bảo chúng ta hãy nghỉ ngơi, trì hoãn công việc, hãy lười biếng và tán tỉnh những cô gái trên Facebook. Không có cuộc sống nào là hoàn hảo. Tất cả chúng ta đều phải đối mặt với những biến cố và sự bất công. Thay vì ngồi đó nuối tiếc cho bản thân thì hãy để chính những điều đó đẩy bạn tiến về phía trước. Hãy coi đó là động lực và sử dụng nó như một cơ hội để học hỏi và trưởng thành. Nuối tiếc sẽ chỉ làm bạn chậm lại. Bạn phải tìm cách xóa nó ra khỏi tâm trí mình. 9. Vật chất không phải là mục tiêu Vật chất chắc chắn là một phần trong động lực của bạn, nhưng hãy để nó là một phần nhỏ. Những người thành công thực sự trong cuộc sống luôn có nó vì họ không chỉ thay đổi cuộc sống của mình, mà còn làm thay đổi cuộc sống của người khác. Hãy tìm ra những động lực khác ngoài vật chất. Đó sẽ là một thứ gì đó có thể khơi dậy những tham vọng của bạn. Có thể là cô bạn gái cũ – người đã nói rằng bạn sẽ thất bại, thậm chí còn trả thù nữa. 8. Đi ngủ muộn và dậy sớm Có câu thành ngữ “Trâu chậm uống nước đục”. Những người thành công không đi ngủ sớm hay có ngày nghỉ. Họ làm việc cực kì chăm chỉ và đầy đam mê mỗi ngày cho tới khi họ đạt được mục tiêu. Cuộc sống riêng và các hoạt động xã hội của bạn sẽ bị hạn chế nhưng mục tiêu của bạn sẽ được hoàn thành. Bạn nên dậy sớm nhất có thể và không lên giường cho tới khi không thể mở mắt thêm được nữa. Abraham Lincoln từng nói: “Mọi thứ có thể đến với những người biết chờ đợi… nhưng đó là những thứ mà những người sống hối hả bỏ lại”. Nếu bạn muốn thành công, bạn phải nhanh hơn những người khác. 7. Thời gian và năng lượngThứ quý nhất mà chúng ta có là thời gian, nhưng năng lượng cũng quan trọng như thời gian. Bạn có càng nhiều năng lượng thì bạn tập trung càng dễ. Và kết quả bạn đạt được càng cao. Một trong những bí quyết thành công của Richard Branson là luôn giữ cho mình một thể lực tốt. 6. Những nguyên tắc Những nguyên tắc và đạo đức là 2 thứ không có trong xã hội hiện đại của chúng ta. Gần như chúng đã trở thành những điều của quá khứ. Hãy nhìn Winston Churchill. Người đàn ông này có những nguyên tắc không giống ai. Sự khác biệt giữa ông và đám đông là ông luôn hào hứng làm theo những nguyên tắc của mình bằng mọi giá. Bạn phải có niềm tin vào tham vọng của mình. Hãy sống cuộc sống của mình bằng niềm tin. Một trong những nguyên tắc của Apple là thay đổi thế giới bằng công nghệ và họ đã làm điều đó bằng tất cả những sản phẩm mà họ sản xuất ra. Hãy xác định những nguyên tắc – những thứ giúp bạn vượt qua những giai đoạn khó khăn trong cuộc sống.5. Niềm tin tuyệt đối Nhiều người thường hay đặt câu hỏi liệu ước mơ của họ có trở thành sự thật hay không. Những người mạnh mẽ có niềm tin tuyệt đối. Họ tin rằng những điều họ làm là đúng. Sẽ có những lúc bạn nghi ngờ. Điều đó là không tránh khỏi bởi bạn cũng là một con người. Nhưng hãy để niềm tin tuyệt đối của mình đánh bại những hoài nghi. Hãy để nó là động lực để chứng minh sự lạc quan của bạn là đúng. 4. Lý do để thành công Bạn sẽ ngạc nhiên khi biết nhiều người thành công cũng dễ dao động như thế nào. Thứ đã thúc đẩy họ thành công là làm một cái gì đó để chứng minh cho những người khác nhằm giảm bớt sự bất an của mình. Sự bất an này làm nảy sinh một mong muốn cải thiện tình trạng của họ. Bạn phải tìm ra lý do để làm việc trong khi người khác đang ngủ, lý do để hi sinh một cuộc sống an toàn và làm những điều mạo hiểm. Hãy tìm ra lý do bằng cách hỏi tại sao. Không dừng lại cho tới khi bạn cán đích. 3. Kiên trì Kiên trì là một trong những công cụ lớn nhất để thành công. Bạn không thể biết được thành công sẽ tới với mình vào ngày mai hay trong 5 năm nữa. Bạn không thể biết khi nào sẽ có bước đột phá. Bạn có thể thích nghi, thay đổi, phát triển nhưng đừng bao giờ bỏ cuộc. 2. Giỏi nghề Xã hội của chúng ta đang không coi trọng một người giỏi nghề. Hãy dành nhiều thời gian để đạt tới cấp độ hoàn hảo trong nghề đó. Hãy khiêm tốn và biết nghề giỏi hơn tất cả những người khác. Khi nghĩ về Mike Tyson, người ta nghĩ về một người đàn ông sức mạnh, nhưng họ không nhìn thấy ông cũng từng là một học sinh. Không ai học quyền anh giống như Tyson. Ông xem nhiều phim hơn bất cứ ai trong lịch sử thể thao. Ban đầu ông là một học sinh, sau đó mới là một vận động viên. 1. Mạo hiểm Có câu thành ngữ “Có gan làm giàu”. Nếu bạn tin tưởng vào những gì đang làm thì không nên sợ những rủi ro đến với cuộc sống của mình. Liệu bạn có thực sự muốn ngồi đó hối tiếc với hàng loạt những “giá như” trong đầu? Hãy mạo hiểm nếu bạn thực sự muốn nhìn thấy thành quả. Hãy tìm ra ước mơ của mình, sau đó mạo hiểm tất cả để đạt được nó. Thế giới là của bạn, bạn chỉ việc nắm lấy nó.
Haohiep suu tam va chia se.

Thứ Năm, 9 tháng 8, 2012

Câu chuyện về 4 ngọn nến


 

Trong 1 căn phòng tối có 4 ngọn nến đang cháy
Xung quanh thật yên tĩnh đến mức ta có thể nghe đc tiếng thì thầm của chúng
Ngọn nến thứ nhất nói : "Tôi là hiện thân của hòa bình" - Cuộc đời sẽ như thế nào nếu không có tôi. Tôi thực sự quan trọng với mọi người
Ngọn nến thứ 2 lên tiếng: "Còn tôi là hiện thân của lòng trung thành" - Hơn tất cả mọi người đều phải cần đến tôi
Đến lượt mình, ngọn nến thứ 3 lên tiếng: "Tôi là hiện thân của tình yêu - Tôi mới thực sự quan trọng. Hãy thử xem cuộc sống sẽ như thế nào nếu thiếu đi tình yêu
Đột nhiên, cánh cửa mở tung, 1 cậu bé chạy vào phòng, một cơn gióa lùa vào làm tắt cả ba ngọn nến. "Tại sao cả ba ngọn nến lại tắt?" - Cậu bé sửng sốt. Đến đây cậu bé òa lên khóc
Lúc này ngọn nến thứ tư mới lên tiếng:"Đừng lo lắng cậu bé khi tôi vẫn còn cháy thì vẫn có thể thắp sáng 3 ngọn nến kia, Bởi vì.... Toi Chinh la niem hi vong,ngon lua cua hy vong se di cung ta den het cuoc doi,no se thap sang lai duoc ngon lua cua Hoa Binh,long trung thanh va Tinh Yeu.Dung bao gio tu bo hy vong,nguyen taccua thanh cong la suy nghi tich cuc,hanh dong kien tri,cam nhan say me...thanh cong seden.                     

Thứ Sáu, 15 tháng 6, 2012

Triết lý - Quà tặng cuộc sống !

Một chút trong cuộc đời
Một chút những viên đá nhỏ có thể tạo thành một ngọn núi lớn. 
Một chút những bước chân có thể đạt đến ngàn dặm. 
Một chút hành động của tình yêu thương và lòng khoan dung cho thế giới những nụ cười tươi tắn nhất. 
Một chút lời an ủi có thể làm dịu bớt những đau đớn to tát. 
Một chút ôm siết ân cần có thể làm khô đi những giọt nước mắt. 
Một chút ánh sáng từ những ngọn nến có thể làm cho đêm không còn tối nữa. 
Một chút ký ức, kỷ niệm có thể hữu ích cho nhiều nǎm sau. 
Một chút những giấc mơ có thể dẫn đường cho những công việc vĩ đại. 
Một chút khát vọng chiến thắng có thể mang đến thành công. 
Đó là những cái "một chút" nhỏ bé có thể mang đến niềm vui hạnh phúc lớn nhất cho cuộc sống của chúng ta. Và bây giờ chúng mình sẽ cùng gặp những ai đã trao tặng cho chúng mình những cái một chút trong cuộc đời để nói với họ rằng: "Cảm ơn bạn vì tất cả những một chút mà bạn đã giúp đỡ cho tôi".
3 điều giá trị
Ba điều trong đời một khi đã đi qua không thể lấy lại được: 
- Thời gian 
- Lời nói 
- Cơ hội
Ba điều trong đời không được đánh mất: 
- Sự thanh thản 
- Hy vọng 
- Lòng trung thực 
Ba thứ có giá trị nhất trong đời: 
- Tình yêu 
- Lòng tự tin 
- Bạn bè 
Ba thứ trong đời không bao giờ bền vững được:
- Giấc mơ 
- Thành công 
- Tài sản 
Ba điều làm nên giá trị một con người:
- Siêng năng 
- Chân thành 
- Thành đạt 
Ba điều trong đời làm hỏng một con người: 
- R*** 
- Lòng tự cao. 
- Sự giận dữ.
Dễ và Khó
Dễ là khi bạn có một chỗ trong sổ địa chỉ của một người, nhưng khó là khi bạn tìm được một chỗ trong trái tim của người đó. 
Dễ là khi đánh giá lỗi lầm của người khác, nhưng khó là khi nhận ra sai lầm của chính mình. 
Dễ là khi nói mà không suy nghĩ, nhưng khó là khi biết kiểm soát những lời nói của mình. 
Dễ là khi làm tổn thương một người mà bạn yêu thương, nhưng khó là khi hàn gắn vết thương đó. 
Dễ là khi tha thứ cho người khác, nhưng khó là khi làm cho người khác tha thứ cho mình. 
Dễ là khi đặt ra các nguyên tắc, nhưng khó là khi làm theo chúng. 
Dễ là khi nằm mơ hàng đêm, nhưng khó là khi chiến đấu vì một ước mơ.
Dễ là khi thể hiện chiến thắng, nhưng khó là khi nhìn nhận một thất bại. 
Dễ là khi vấp phải một hòn đá và ngã, nhưng khó là khi đứng dậy và đi tiếp. Dễ là khi hứa một điều với ai đó, nhưng khó là khi hoàn thành lời hứa đó. 
Dễ là khi chúng ta nói rằng chúng ta yêu thương, nhưng khó là khi làm cho người khác cảm thấy như thế hàng ngày. 
Dễ là khi phê bình người khác, nhưng khó là khi cải thiện chính bản thân mình. 
Dễ là khi để xảy ra sai lầm, nhưng khó là khi học từ những sai lầm đó. 
Dễ là khi buồn bực vì một điều gì đó mất đi, nhưng khó là khi quan tâm đủ đến điều đó để đừng làm mất. 
Dễ là khi nghĩ về một việc, nhưng khó là khi ngừng suy nghĩ và bắt đầu hành động. 
Dễ là khi nghĩ xấu về người khác, nhưng khó là khi cho họ niềm tin. 
Dễ là khi nhận, nhưng khó là khi cho. 
Dễ là khi đọc những điều này, nhưng khó là khi bạn thực hiện nó. Nếu cơ hội mãi không gõ cửa, bạn phải xem mình đã xây một cánh cửa chưa đã. ....
Bài ngữ pháp cho bạn trẻ
Hãy sống ở thể chủ động, tránh xa thể thụ động. Nghĩ nhiều đến những gì mà bạn có khả năng làm được hơn là những gì có thể xảy đến cho bạn. 
Hãy sống ở cách khách quan. 
Hãy quan tâm đến thực tế cuộc sống đúng với những gì đang thật sự diễn ra, hơn là mong muốn chuyện đời sẽ xảy ra như bạn mơ ước. 
Hãy sống ở thì hiện tại, can đảm trực diện đối đầu với công việc ngày hôm nay. Không luyến tiếc quá khứ, cũng đừng lo lắng vớ vẩn đến tương lai. 
Hãy sống ở ngôi thứ nhất, nghiêm khắc tự kiểm điểm mình hơn là đi bới móc những sai sót, lỗi lầm của thiên hạ. 
Hãy sống ở số ít, lắng nghe lời phê bình xuất phát từ lương tâm mình hơn là thích thú với những lời tán thưởng của đám đông. Và nếu như phải chọn một động từ thì hãy chọn lấy động từ yêu thương.
Cầu mong
- Cầu mong bạn sẽ tìm được sự thanh thản và yên bình trong một thế giới có nhiều điều mà bạn không thể hiểu được. 
- Cầu mong nỗi đau mà bạn chịu đựng cũng như những xung đột mà bạn từng trải qua sẽ trao cho bạn sức mạnh để bạn vươn lên, đối diện những thử thách với lòng dũng cảm và sự lạc quan. Bạn hãy luôn biết rằng có một người nào đó hiểu và yêu bạn, người đó luôn ở cạnh bạn ngay cả khi bạn cảm thấy cô độc nhất. 
- Cầu mong bạn sẽ khám phá sâu sắc lòng tốt của người khác để tin tưởng vào một thế giới yên bình.
- Cầu mong một lời tử tế, một cử chỉ làm yên lòng, một nụ cười nồng ấm sẽ được tặng cho bạn hằng ngày. 
Và, cầu mong, bạn hãy trao tặng những món quà như vậy cho người khác ngay khi bạn nhận được chúng. 
Hãy nhớ, mặt trời vẫn chiếu sáng khi cơn bão có vẻ như kéo dài vô tận. Bạn hãy hiểu rằng một người yêu thương bạn thật sự là khi họ không ở bên cạnh nhưng bạn vẫn cảm nhận được tình yêu và sự quan tâm của người ấy. 
Hãy nhớ rằng trong cuộc sống những va chạm và đau khổ mà bạn gặp phải sẽ ít hơn nhiều so với những ước mơ và hạnh phúc mà bạn sẽ có. Trong hiện tại sẽ trở thành thế mạnh của bạn trong tương lai.
Cầu mong bạn nhìn thấy tương lai của bạn như là một người đầy đủ sự hứa hẹn và những khả năng. 
- Cầu mong bạn tìm thấy đầy đủ sức mạnh tinh thần để tự quyết định trong những tình huống tệ hại mà không bị bất cứ một người nào phán xử vì kết quả đó.
- Cầu mong bạn luôn luôn cảm thấy được yêu thương
- Cầu mong những điều mà bạn cảm thấy là khiếm khuyết
Đừng
Ðừng nên thờ ơ với những gì đã quá quen thuộc với bạn. Hãy giữ chắc lấy chúng như những gì quan trọng nhất, vì sẽ có lúc bạn cảm thấy tiếc nuối khi những điều thân thuộc ấy mất đi. 
Ðừng hạ thấp giá trị của mình bằng cách so sánh bản thân mình với người khác. Mỗi chúng ta là một con người khác nhau và đều có những giá trị khác nhau.   Ðừng mãi mê theo đuổi những mục tiêu mà người khác cho là quan trọng, vì chỉ có bạn mới hiểu rõ những mục tiêu nào là tốt cho mình.  
Ðừng ngại học hỏi. Kiến thức là một tài sản vô hình và sẽ là hành trang vô giá theo bạn suốt cuộc đời.
Ðừng ngại mạo hiểm để làm những điều tốt. Ít nhất bạn cũng học được cách sống dũng cảm với những lần mạo hiểm.
Ðừng nên phí phạm thời gian hoặc những lời nói thiếu suy nghĩ. Cả hai thứ ấy một khi đã qua đi hay thốt ra thì không thể nào bắt lại được.  
Đừng để cuộc sống đi qua mắt bạn chỉ vì bạn đang sống trong quá khứ hay tương lai. bằng cách sống cuộc sống của mình ngày hôm nay, vào lúc này, bạn đang sống tất cả mọi ngày trong cuộc đời.
Đừng quên hy vọng, sự hy vọng cho bạn sức mạnh để tồn tại ngay khi bạn đang bị bỏ rơi. 
Đừng đánh mất niềm tin vào bản thân mình, chỉ cần tin là mình có thể làm được và bạn lại có lý do để cố gắng thực hiện điều đó. 
Đừng lấy của cải vật chất để đo lường thành công hay thất bại, chính tâm hồn của mỗi con người mới xác định được mức độ " giàu có" trong cuộc sống của mình. 
Đừng để những khó khăn đánh gục bạn, hãy kiên nhẫn rồi bạn sẽ vượt qua.
Đừng do dự khi đón nhận sự giúp đỡ, tất cả chúng ta đều cần được giúp đỡ ở bất kỳ khoảng thời gian nào trong cuộc đời. 
Đừng chạy trốn mà hãy tìm đến tình yêu, đó là niềm hạnh phúc nhất của bạn. 
Đừng chờ đợi những gì bạn muốn mà hãy đi tìm kiếm chúng.
Đừng từ chối nếu bạn vẫn còn cái để cho. 
Đừng ngần ngại thừa nhận rằng bạn chưa hoàn hảo. 
Đừng e dè đối mặt thử thách. Chỉ khi thử sức mình, bạn mới học được can đảm. 
Đừng đóng cửa trái tim và ngăn cản tình yêu đến chỉ vì bạn nghĩ không thể nào tìm ra nó. 
Cách nhanh nhất để nhận tình yêu là cho, cách mau lẹ để mất tình yêu là giữ nó quá chặt, cách tốt nhất để giữ gìn tình yêu là cho nó đôi cánh tự do. 
Đừng đi qua cuộc sống quá nhanh đến nỗi bạn quên mất mình đang ở đâu và thậm chí quên mình đang đi đâu. 
Đừng quên nhu cầu cảm xúc cao nhất của một người là cảm thấy được tôn trọng. 
Đừng ngại học hỏi. Kiến thức là vô bờ, là một kho báu mà ta luôn có thể mang theo dễ dàng. 
Đừng sử dụng thời gian hay ngôn từ bất cẩn. Cả hai thứ đó đều không thể lấy lại. 
Cuộc sống không phải là một cuộc chạy đua, nó là một cuộc hành trình mà bạn có thể tận hưởng từng bước khám phá... 
Đừng bao giờ cho là bạn đã thất bại khi những kế hoạch và giấc mơ của bạn đã sụp đổ, vì biết được thêm một điều mới mẻ thì đó là lúc bạn tiến bộ rồi. * Đừng quên mỉm cười trong cuộc sống. 
Đừng quên tìm cho mình một người bạn thực sự, bởi bạn bè chính là điều cần thiết trong suốt cuộc đời. 
Và cuối cùng đừng quên ơn những người đã cho bạn cuộc sống hôm nay với tất cả những gì bạn cần. Bởi vì con cháu đời sau của bạn sẽ xem bạn như tấm gương của chúng.



 

Chủ Nhật, 8 tháng 1, 2012

Truyền thuyết hoa Bồ Công Anh.


Trên một cánh đồng nọ, có một loài cây có những bông hoa vàng rực, những chiếc lá dài, xanh thẫm với những chiếc răng cưa nhọn hoắt như những chiếc răng nanh của con sư tử. Người ta gọi nó là cây Răng Sư Tử.
  Răng Sư Tử nằm đủng đỉnh bên trên đồng cỏ dại, trong trái tim chàng ôm ấp những cánh hoa vàng như màu nắng. Người chàng yêu chính là đoá hoa nở rộ từ chính trong vòng tay ấm áp của chàng. Những chiếc lá gai góc của Răng Sư Tử ôm vòng lấy những đoá hoa, chở che và đầy khao khát.
  Mùa hạ đến, những bông hoa trút bỏ những chiếc trâm cài đầu vàng óng, chiếc áo ruộm nắng được thay bằng một cái áo choàng bông nhẹ, trắng muốt và mịn như những chiếc lông ngỗng. Bông hoa từ trong vòng tay chàng trai vươn cao lên đầy kiêu hãnh. Răng Sư Tử vẫn say mê ngắm nhìn và thầm ngợi khen vẻ đẹp ấy của nàng. Người con gái của chàng đã biến thành bông Bồ Công Anh với chiếc áo choàng satin trắng xốp. Tình yêu cứ thế lớn lên…
  Bỗng một ngày, từ một miền xa xôi nào đó, thổi đến một người con trai có cái tên là Gió. Gió ồn ào, mạnh mẽ, cuồng nhiệt và sôi nổi. Gió lướt đi trong vũ khúc quay cuồng. Gió cầm trên tay cây sáo trúc, thổi những bài ca đẹp về cánh đồng, và về những miền đất mà chàng đã đi qua. Gió kiêu hãnh, Gió lạnh lùng, và Gió cũng vô tâm. Gió lướt đi ngang qua trên cánh đồng, khiến biết bao loài cây phải hướng mắt theo. Bên trên cái thế giới nhỏ bé ấy, chàng là người được yêu mến và ngưỡng mộ.
  Bồ Công Anh không phải là ngoại lệ. Gió ập tới khiến nàng choáng ngợp, choáng ngợp trước vẻ phong lưu và bất cần. Khi cơn Gió lướt qua trên cánh đồng, nàng vươn mình theo hướng gió, đón Gió về lại bên nàng. Nàng muốn được những ngọn gió mát rượi ôm ấp vào lòng, vuốt lên từng sợi bông của chiếc áo choàng trắng xốp. Nàng yêu Gió, trong sáng và trọn vẹn.
  Nhưng Gió sinh ra không phải để dừng chân. Chàng là đứa con của Ngao Du và Mạo Hiểm. Cánh đồng cỏ bình yên không phải là chỗ trú ngụ đời đời. Gió lại ào ạt thổi qua. Bồ Công Anh cố níu giữ, cố nắm bắt Gió bằng thân hình mảnh dẻ của mình, nàng vươn mình ra. Nhưng vô ích. Gió vẫn cứ thổi lạnh lùng.
  Răng Sư Tử nhói lên trong lòng. Trái tim chàng như bị chính những chiếc răng cưa cào xé. Chàng che chở cho người con gái chàng yêu, để rồi mất nàng trong giây lát. Răng Sư Tử tuyệt vọng giơ những cánh tay xanh biếc ra, giữ chặt lại Bồ Công Anh trắng muốt. Nhưng cánh tay chàng chơi vơi trong Gió. Những cánh hoa Bồ Công Anh xinh đẹp và mềm mại đã tự tách khỏi nhuỵ hoa, để bay cùng chiều với Gió mất rồi.
  Và ngày ngày, những người nông dân đi trên cánh đồng vẫn nghe tiếng Răng Sư Tử thì thầm cùng với chàng Gió từ miền xa thổi đến, hỏi những cánh Bồ Công Anh đã được Gió mang tới nơi đâu… “Ở nơi đó, cô ấy sống thế nào?”. Gió im lặng, Gió không thể mang Bồ Công Anh đi mãi. Cô gái ấy rơi xuống trên những cuộc hành trình, vùi mình vào trong đất, để rồi lại hồi sinh thành những đứa con và đặt tên chúng là Răng Sư Tử…
  Cây có Hoa, nhưng không giữ được Hoa. Hoa chỉ luôn vươn mình theo Gió. Gió lại khó nắm bắt, lại chỉ biết yêu những cuộc hành trình. Và khi cơn Gió qua rồi, Hoa mới biết: cội nguồn của mình là nhựa chảy trong máu của cây…

Mỗi loài hoa đều mang một ý nghĩa riêng. Ý nghĩa của bồ công anh là gì..?

Lời cầu chúc...

Mỗi cánh hoa bồ công anh đều hé mở một điều bí mật...
Thổi nhẹ...
Một cánh bay đi...Yêu thương bay đi rồi.
Bay đi thôi, không mất đâu... Bay đi để đến những vùng đất m
ới, để yêu thương trải rộng khắp nơi...
Cho thế giới đều tràn đầy yêu thương nhé...

 

Lại một cánh hoa nhẹ bay...
Lo âu, phiền muộn bay đi rồi... bay đi thật xa, không bao giờ trở lại...
Sẽ mãi mãi trên trời cao, không đáp xuống ai đâu.
Cánh hoa phiền muộn bay mãi chẳng dừng chân...
Và ai sẽ chẳng ai còn lo âu buồn bã...


Thổi nhẹ...
Một cánh nữa bay đi rồi...
Cánh hoa này là gì nhỉ..? Hoa ơi bay cao thật cao nhé, mang những giấc mơ đến với vì sao...
Bay cao bay cao...
Và ước mơ sẽ thành hiện thực...


Thổi nhẹ...
Mang bình yên đi khắp nơi bồ công anh nhé...
Mọi sóng gió sẽ qua, sẽ không còn những rắc rối khiến người ta bận tâm lo lắng nữa......

Và lòng lại bình yên

Thổi nhẹ...
Sao cánh hoa bay nhiều quá...
Bay đi nhé, bay đi nhé hoa ơi...
Bay đến thật nhiều nơi nhé. Phủ những cánh bồ công anh nhỏ đến mọi miền. Rồi từng cây bồ công anh lại mọc lên...
Cứ thế cứ thế nhân lên thật nhiều nhé. Những cánh hoa nhỏ lại bay đi... thật cao... thật xa...

Nhẹ bay... nhẹ bay... đến những miền xa xôi nhất...
Mỗi cánh hoa là một niềm hạnh phúc...
Và hạnh phúc sẽ ngập tràn quanh tất cả...


Thổi nhẹ... thổi nhẹ...Cánh hoa bay đi nhiều không..?
Thổi nhẹ... thổi nhẹ...
Chỉ còn một cánh thôi... Cánh hoa nhỏ nhất, yếu ớt nhất...
Sao chẳng bay đi thế..?

Thổi nhẹ...
Vẫn không bay đi sao..?
Thổi nhẹ...
Còn lại một cánh hoa...
Yêu thương, phiền muộn, bình yên, hạnh phúc... tất cả đều bay đi rồi... Để xung quanh tràn ngập nắng ấm...
Còn một cánh hoa... Một chút tiếc nuối...
Để vào tim nhé, mãi mãi là một kỉ niệm đẹp chẳng bao giờ quên...Hoa bay hết rồi...
Nhưng sẽ có rất nhiều, rất nhiều bông bồ công anh khác mọc lên...Lời tiên tri của hạnh phúc...


Gửi đến bạn những cánh hoa với tất cả yêu thương.
  


 

Sưu tầm,sẻ chia cùng bạn đọc.