Những con cá này phải thích nghi với môi trường xung quanh. Nếu không chúng khó tồn tại...
Chuyển trường. Vậy là tất cả đều phải thay đổi. Con đường đến trường
mới của tôi dài hơn. Những bài giảng mới khó hiểu hơn. Cô chủ nhiệm mới
không “cưng” tôi như cô chủ nhiệm cũ. Nhất là lũ bạn mới chẳng thân
thiết, hay bá vai bá cổ rủ tôi đi ăn chè , ăn kem như lũ bạn ngày xưa.
Nói tóm lại là : Chán.
Hôm nay, khi cô giáo tiếng Anh yêu cầu ghép đôi để thực hành bài hội
thoại thì chẳng có ai thèm ghép đôi với tôi cả. Cảm giác một mình trong
khi cả lớp đã có đôi có cặp hết làm cho tôi tủi thân, chỉ muốn chạy ra
khỏi lớp. Đem nỗi buồn và ấm ức to đùng ấy về kể với mẹ , mẹ chỉ mỉm
cười. Lát sau, mẹ gọi tôi ra xem mẹ … làm cá.
- Con nhìn những con cá này. Chúng có gì đặc biệt không?
Tôi rất ngạc nhiên. Chúng chỉ là những con cá bình thường thôi mà,
đâu có gì đáng chú ý. Như hiểu được nỗi băn khoăn của tôi, mẹ giảng giải
:
- Con xem nhé, những con cá này có lớp vảy bên dưới bụng màu trắng là
để cho những con cá săn mồi bên dưới khi nhìn lên dễ bị lóa, tưởng lầm
với ánh nắng mặt trời. Còn lớp vảy ở lưng chúng lại sẫm , để cho những
con chim bói cá nhìn từ trên xuống sẽ bị lẫn với màu xanh nước sông.
Ừ nhỉ, bây giờ tôi mới để ý đến màu vảy của những con cá này. Đúng
như mẹ nói. Vảy của chúng phân thành hai màu rõ rệt. Vẫn là giọng dịu
dàng, đầm ấm ấy; mẹ nói với tôi:
- Con có biết vì sao chúng lại như vậy không? Là vì những con cá này
phải thích nghi với môi trường xung quanh. Nếu không thì chúng khó mà
tồn tại được trong thế giới đầy nguy hiểm rình rập ấy.
Ngừng một lát, mẹ nói :
- Những con cá còn có thể thích nghi với môi trường sống của mình. Chẳng lẽ con mẹ lại không làm được, không bằng những con cá?
Đến đây thì tôi đã hiểu ý của mẹ. Không, tôi không thể nào thua những
con cá được. Trường mới của tôi, dù có lạ lẫm đến mấy — nhưng nếu cố
gắng thì tôi vẫn có thể hòa nhập được thôi. Mẹ hiểu được quyết tâm của
tôi,nhìn sang khích lệ:
- Cố lên, con ! Mẹ tin là con làm được.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét